Site hosted by Angelfire.com: Build your free website today!

                MỘT  CÂU  TRUYỆN  T̀NH

                  La Huyền Ly)

                      

                         Buổi  chiều hôm ấy  trường tan,

                         Tóc  thề  em  thả   theo  hàng  me  xanh.

                                 T́nh cờ  sao  lại  gặp   anh,

                         Bỗng  em  rớt  cặp,anh giành  lượm  lên.

                                 Gió  chiều  như trải  nỗi  niềm,

                         Con tim rung động triền  miên âm  thầm ….

                                 Giọng anh đầm  ấm  hỏi  thăm.

                         Tay  chân  em ngượng, đăm  đăm  nh́n trời

                                 Như mong  một  v́   sao  rơi

                         Để  em  tan  biến  trong nơi  mộng  huyền .

                                 Nhưng anh từ tốn   êm dềm,

                         Dẫn  em  đi  bộ   bước  liền  bên  nhau.

                                 Nhu sao ư  hợp tâm đầu,

                         Miệng  em sẽ  trả  từng câu  anh chờ.

                                 Con đường  trảI  mộng t́nh thơ,

                         Tới  nhà  em tưởng  ḿnh mơ ban ngày.

                                 Nh́n  anh , em khẽ  vẫy  tay,

                         Đợi  em đi  khuất  hàng cây  trước  nhà,

                                 Thẩn  thờ  anh mới   băng qua,

                         Đón  xe vụt  biến,chiều tà, đèn  lên …

 

                                 Thế  rồi  đúng  một  tuần  liền,

                         Ngày  nào  anh cũng  như  nghiền  đón em.

                                 Bạn  bè  thầm  thĩ  ban  khen :

                         Xứng  đôi  tài  sắc,gắn  liền  t́nh yêu.

                                 Bạn  em mong được  Việt kiều

                         Đón ra  ngoại  quốc dệt  nhiều  mộng  mơ …

 

                                 Sân trường  phượng đă  lơ  thơ,

                         Nở  vài  bông thắm,báo  giờ  hè  qua.

                                 Hôm nay anh đến  chơi nhà,

                         Cúi  đầu lễ  phép,mẹ cha anh chào.

                                 Biết  bao  quà  bánh anh trao,

                         Mẹ  em vui vẻ,gật  đầu  hàn huyên …

 

                                 Hôm sau anh lạI đến liền,

                         Dẫn  theo  cô  gái dịu  hiền  cùng đi.

                                 Nói rằng  vừa  hết  mùa  thi,

                         Rủ  em  giải  trí  miền  quê  Vũng tầu 

                                 Cha em khe khẽ  lắc  đầu.

                         Mẹ  em lên tiếng  van cầu  cho em :

                                 Đi chơi có  bạn  kề  bên,

                         Sớm đi con phải  về  liền  nha con….

                                 Đố  ai  hiểu  được  tâm hồn

                          Của  em  đêm  đó  bồn  chồn  đợi  anh…

                                    Sương khuya c̣n  trĩu  trên cành,

                          Xe anh đă  đậu  trước  hành lang bên

                                    Và  anh đứng đợi  trước  hiên.

                          Mẹ ân cần  nhắc,anh liền  xin vâng.

 

                                    Núi đồi,biển rộng  mênh mông ,

                          Bây  giờ  em  thật  thả  ḷng  trong yêu.

                                    Miệng anh hứa hẹn thật nhiều.

                          Biết bao dự  tính mỹ  miều  trải  ra….

                                    Vài  con  tầu  lớn   xa  xa ,

                          Khiến  em  mường tượng bỏ  nhà  viễn  du.

                                    Cuộc  đời  như  một  giấc mơ,

                          Quê nghèo  tạm biệt,mộng chờ  vinh hoa…

                                    Ngày  vui sao lại  chóng qua,

                          Anh vội sắp  xếp  về nhà  mẹ mong .

                                    Mẹ  hiền ngồi cửa  ngóng trông,

                          Thấy  xe trờ  tới,trong ḷng mẹ vui                       

                                    Nhưng tim em thật  bồi  hồi

                           Suốt ngày  bịn rịn  anh ngồi   sát bên .

                                    Ước  sao  cuộc  sống êm đềm,

                           Cho em hưởng trọn những êm  ái này…

 

                                    Ngày sau anh lại  đến  đây,

                           Dẫn  em đi phố  để  may sắm  đồ.

                                    Xài tiền  anh thật  vô  tư,

                           Em  mừng v́  được  giầu  to mấy hồi.

                                    Xe  Honda  mới anh cười          

                    Tặng em phương  tiện tới  lui dễ dàng

                                    Em thật  trong mộng bàng hoàng,

                           Vẽ  ra trước  mắt  thiên  đàng trần  gian.

                                    Thấy anh đứng đắn  khôn ngoan,

                           Mẹ  cha cảm thấy  hân hoan đón  mời

                                    Bây  giờ  gần  gũi  tới  lui,

                           Uống  ăn  thân thiện  như nơi nhà  ḿnh.

                                    Biết bao  hé  mở  tâm  t́nh,

                           Biết bao hoạch  định  chuyển  ḿnh đi  xa…

 

                                    Rồi anh thưa  với mẹ  cha :

                          Đà lạt   nơi  đó, quê nhà  của  anh.

                                    Cho em được  thấy từng xanh,

                           Cùng cô em gái  hiền lành hôm nao.

                                    Mẹ cha khó  trả  lời  sao,

                           Như  bao tin tưởng  đặt  vào  tay anh.

                                    Nh́n  anh như  rất  chân thành,

                           Mẹ  lên tiếng  trước : đi  nhanh con về…

                                    Em chừng như  giữa  cơn  mê,

                         Thực  mơ,mơ  thực  canh khuya  vật  vờ ….

 

                                    Lại  rồi  buổi  sáng tinh mơ,

                         Anh cùng cô  gái  đứng  chờ  đón  em.

                                    Mẹ  đưa  em tận  trước  thềm.

                         Vẫy  tay chào mẹ  mắt  nh́n  lo âu.

                                    Em cùng cô  gái  ngồi  sau.

                         Xe từ  từ  chạy  biến vào  đám đông.

                                    Nhưng khi xe đến Cầu Bông,

                         Bỗng cô  gái  bảo : xe ngừng tại đây.

                                    Nói rằng  cô  bịnh  không hay,

                         Phải  ngừng tạm  bỏ  chuyến này đi  xa.

                                    Em thật  nghĩ  măi không ra,

                         Miệng em nài nỉ,anh  hoà  ư  chung.

                                    Nhưng nàng nhất  định rằng  không.

                         Khiến em im lặng để  ḷng buông lơi ….

                                    Anh vội  xuống ghế  sau ngồi,

                         Cùng  em anh tỏ  những lời  dễ  thương

                                    Khiến  em quyết định lên  đường,

                         Cùng anh t́m đến những  phương xa vời….

                                    Đà  lạt  đây  sẽ  là nơi,

                         Em  hằng mong ước  nghỉ ngơi  chốn này …

                                    Xe lên xa lộ  như bay,

                         Ngă  ba ghẹo  trái,hướng ngay  Biên ḥa.

                                    Xuân lộc,Long khánh băng  qua,

                         Qua khỏi  Bảo lộc là  ta lên  đèo.      

                                    Nơi đây dốc  núi  cheo leo,

                         Ngược  chiều xe chạy  vèo  vèo  em lo.

                                    Nhưng anh luôn sẵn đón chờ,

                         Trấn an tṛ   truyện,làm  ngơ cảnh ngoài.

                                    Giọng anh như ṛt vào tai,

                         Quên  bao nguy hiểm dọc  hai bên đường…

                                    Buổi  chiều  đến xứ  t́nh thương,

                         Như bao lưu  luyến  vấn vương trong ḷng  .

                                   Anh cho xe chạy theo ṿng

                         Của  hồ Thủy  tạ, cơn nồng ấm tan.

                                   Khí  đây  tươi mát thiên dàng,

                         Những tà áo  trắng dịu  dàng  băng qua .

                                   Tối  nay anh đăi  xôi  gà,

                          Sáng  mai thức  dậy, tà  tà  rong chơi.

                                   Anh đưa  đi  khắp  mọi  nơi

                          Như  tận  hưởng hế,không rơi chỗ nào.

                                   Hai ngày tại  xứ  Anh đào,

                          Anh đă  êm  dịu ngọt  ngào với  em.

                                   Khiến em đặt  một  niềm tin,

                             Như anh đă  hứa  giữ  ǵn  cho em….

 

                                       Chiều nay gió lặng trời  im.

                             Đưa  em ra thác  để  t́m rừng hoa,

                                        Bỗng đâu  xe  lọt  ổ   gà,

                             Xe bị   hư  nặng,về  nhà  sao đây   ???

                                        Em phôn (phone) cho cha mẹ hay  :

                             Xe cần đợi  pạc (parts) đôi ngày  mới xong

                                         Anh như cởi  mở  trong ḷng,

                             Chúng ta có  dịp  đi  ṿng  quê  hương.

                                         Em như đă  vướng tinh thưong,

                             Theo anh ngoan ngoăn  lên dường ra Trung.

                                          Núi đồi  điệp điệp  trùng  trùng.

                             Biển  xanh gợn  sóng,hăi hùng biến tan .

                                         Bên  anh em thấy   an  toàn.

                             Trí anh như  chứa  muôn vàn tích xưa.

                                         Rừng thông  chí  đến  rừng dừa,

                             Tháp  Chàm rồi lại  thác  Chùa  nổi lên ….

                                         Anh như thuộc  hết  từng tên,

                              Từng trang lịch sử   gắn  liền  với  anh .

                                         Khâm phục,tin tưởng  em dành,

                              Cho riêng anh đó  chớ  đành phụ  em …

 

                            Tới  miền  cát  trắng mịn  êm,

                    Nha trang xinh đẹp, ôi  Miên  Trung ơi.

                                 Lần đầu   em  bước  đến nơi

                    Em hằng mong ước  tự  thời  ấu  thơ.

                                 Anh d́u em dạo trên  bờ.

                    Biển  xanh,khí sạch , mộng mơ ngập tràn ….

                                 Bao nhiêu lo  lắng  biến  tan,

                    Bên anh em cảm  muôn  vàn  an vui.

                                 Anh luôn như măi  giữ lời :

                    Yêu  em, tôn trọng cuộc  đời  của  em.

                                  Trong pḥng  dù  đă  về đêm,

                    Trước  bàn vi tính, anh  xem truyện  làm.

                                  Trên giường nhưng mắt chăm chăm,

                    Nh́n anh ḷng khẽ  khen thầm t́nh yêu…

                                   Quá  khuya như  đă  mệt  nhiều,

                    Giường ai nấy ngủ theo điều đă  giao…

 

                                  Đêm  qua,bước tới  ngày sau,

                    Ḿnh như nối  tiếp  nhịp  cầu  làm duyên…

                                  Núi cao chạy  dọc suốt  miền,

                    Biển xanh như  trải  trước  thềm Việt nam.

                                  Cam ranh, Đà nẵng,Hội  an,

                    Ôi sao xinh đẹp, muôn vàn tích ghi .

                                  Cầm  tay em,  anh mân  mê.

                    Miệng anh khen đẹp , anh kề  lên môi

                                  Khiến em rung động bồi  hồi .

                    Mặt  em đỏ  ửng, anh ngồi  vuốt ve .

                                  Em như nửa  tỉnh,nửa mê.

                    Bỗng  dưng em rút  tay về  bên  em

                                  Rồi  đầu  anh vội  ngửng lên,

                    Theo tay anh chỉ,ta bên  lưng đèo.

                                  Thăm thẳm  sâu hút đèo heo,

                    Khiến  em run sợ,  em  liều ôm  anh.

                                  Dưới  trên  phủ  một  mầu  xanh.

                    Hải  vân  đèo ấy,mây  quanh lưng chừng.

                                  Anh ôm em chặt  ngang lưng.

                    Anh như sưởi  ấm,như  vừng thái  dương.

                                  Đỉnh đèo  anh biểu  xe ngừng

                    Cho em được ngắm  quê  hương diễm  kiều,

                                  Cho  em  cảm nhận  t́ng yêu,

                    Lần  đầu  em biết   mỹ  miều  ái  ân….

                                  Anh luôn  dịu  ngọt  ân cần,

                    Không hề  xàm sỡ , pham trần  bám  theo

 

                                  Tới  Huế  trời  đă  về  chiều,

                    Anh sợ em mệt , anh d́u  em vô

                                  Trong căn khách sạn  bên  bờ

                    Sông Hương  xinh đẹp lững lờ  êm  trôi.

                                  Nghỉ  rồi anh dẫn  đi  chơi,

                    Trên sông nghe hát,thảnh thơi  qua cầu

                                  Tràng Tiền  đèn rực  muôn  mầu.

                    Bao giọng ḥ Huế, bấy câu  ân t́nh.

                                   Nơi đây như  chỉ  một  ḿnh

                    Hai ta chung   một  bóng h́nh quấn  quanh.

                                   Huế xinh có núi Ngự B́nh,

                   Có  bao lăng tẩm, kinh thành thuở  xưa

                                   Em thật  chưa  hề  ước  mơ

                   Đi  thăm xứ  Huế  bao giờ  đó  nha.

                                   Thiên Mụ  chùa ấy   vọng ra

                   Tiếng chuông huyền diệu em đà  khấn xin :

                                   Sao cho anh được  cùng em

                   Suốt đời  trọn  kiếp êm  đềm  bên  nhau….

                             Hôm sau thức giấc  ta  chào,

                           Kinh thành muôn thuở,muôn mầu yêu thương.

                                  Rồi ta tiếp  tục  lên đường,

                           Đi ra miền  Bắc  cho tường nước Nam.

                                  Quảng trị,Quảng B́nh đi ngang,

                           Đến  Thanh Nghệ Tĩnh  sắp  hàng tiếp theo …

                                  Thủ đô  Hà nội  ta cầu

                           Mau mau tới  đó  cùng nhau lăm  tường…

   

                                   Chao ôi thành phố  dễ   thương,

                           Cây xanh bao phủ,con đường  quanh co.

                                   Anh đưa em đến bờ  hồ

                           Hoàn gươm  nơi đó Sử xưa c̣n truyền.

                                   Ngọc sơn  đền  ấy  mọc  trên,

                           Từng hàng  phượng thắm lượn  riềm hồ thiêng.

                                   Rồi  hồ  Trúc bạch  kết liên.

                           Phố  phường chật  hẹp,người  chen  với người.

                                   Ba mươi  sáu  phố  ai  ơi,

                           Khi nào  em tưởng nơi  đây  Hà thành.

                                   Em cầm  tay lái  chạy  quanh,

                           Chỉ  em từng  điểm  sử  xanh ghi truyền.

                                   Miệng  anh trôi chảy luyên thuyên,

                           Như bao sách vở  anh liền  bầy  ra

                                   Cho em được  thấy  quê nhà,

                           Biết  bao  cảnh đẹp  bao  la  đất  trời.

                                   Anh đưa đi khắp  mọi  nơi ,

                           Cho em thưởng  thức  vị  mùi  quê  hương.

                                   Mỗi  miền  ăn uống   khác  thường

                            Mỗi  miền như  thể  từng  chương  riêng ḿnh  

                                   Ôi sao non nước  hữu  t́nh.

                            Giờ  đây  em chỉ ôm  h́nh bóng anh.

                                   Em quên vạn  vật  chung quanh

                            Quên  cha,quên mẹ  chỉ  dành anh yêu ….

 

                                   Trời  xanh như nể  ḷng chiều,

                            Cho ḿnh hai đứa  được  nhiều  hồng ân

                                   Không mưa,không  nắng  trong ngần,

                            Chùa  Hương  ta đến, tinh thần  thanh cao.

                                   Ở  đây  hương sắc  ngọt ngào,

                            Con thuyền  như thể  lọt  vào Đào Viên.

                                    Tay em chắp  lại  khấn  nguyền,

                            Miệng  anh lấp  bấp, mắt  nh́n  trời  cao.

                                    Có  lẽ  anh đang ước  ao  :

                            Cùng em ta sẽ  bước  vào Thiên thai ….

                                     Núi  xanh,mây  trắng trải  dài,

                            Thuyền ta như  thể  ra  ngoài  không  trung.

                                     Măc dù  lớp lớp  trùng  trùng,

                            Người  đông  chen chúc,nhưng ḷng ta riêng…

                                     Chùa  trong đây  chốn  linh thiêng,

                            Hoà  cùng bối  cảnh thiên nhiên  tuyệt vời .

                                      Ở  đây  giữa  cảnh  đất  trời,

                            Anh đà thề  hứa   suốt  đời  yêu em

 

                                      Gió  chiều gọi gíó  chiều  lên,

                            Anh đưa  em đến  giữa  miền  núi  xanh.

                                      Nước  trong bao phủ  xung quanh,

                            Hạ long vịnh đó  như  tranh họa  đồ.

                                      Ôi  sao cảnh đẹp  nên thơ,

                            Đưa  em vào  giữa  cơi   mơ  đất  trời….

 

                                      Đồ sơn  đây chính  là nơi,

                            Núi  giang tay rộng  như  mời  đón ta.

                                      Nước  xanh,cát  trắng trải  ra ,

                            Hiu hiu  gió  thổi, sóng xa  gợn  làn.

                                      Từng cặp  Tây  Việt  hân hoan,

                            Vui chơi  đuổi  chạy  muôn vàn sướng vui …

                                      Anh khuyên  em  nhập cuộc chơi.

                            Về thay  đồ  tắm lặn  bơi dỡn  đùa.

                                      Sợ  em cháy nắng anh thoa,

                            Trên làn da mịn  trắng  hoa bưởi  ngần.

                                      Lần đầu  va chạm  trên thân,

                            Khiến  em rung cảm muôn phần  tê  tê ….

                                      Mắt  anh như   đắm  say mê,

                            Khen  thân  ngà  ngọc  không chê  chỗ  nào ..

                                      Em vụt  chạy , anh đuổi  theo,

                            Dỡn  đùa  làn  nước  trong veo  giữa  trời.

                                      Anh dậy  em tập  lội  bơi,

                            Ôm  trên thân  thể  giữa  thời  xuân  xanh…

                                      Ta quên  vạn vật  chung quanh,

                            Chỉ  ḿnh anh đó,em dành riêng cho ….

 

                                      Sóng lên vỗ  mạnh vô  bờ,

                            Anh em  lên băi  trở  vô  pḥng ḿnh.

                                      Xả  thân  dưới ṿi nước xinh ,

                            Ngân nga câu  hát gợi  t́nh đôi ta …

                                      Em vừa  mở  cửa  bước ra,

                            Anh bồng  em đến  giường hoa đón  mời.

                                       Em xinh hơn đóa  hồng tươi.

                            Khăn anh kéo  xuống,một trời  thiên nhiên ….

                                      Mắt  em như  vội  nhắm nghiền.

                            Mắt anh mở  rộng  ngắm  nh́n thân em.

                                      Đôi  viên hồng ngọc mọc lên

                            Hai g̣  tuyết  trắng  giữa  miền nhung tơ

                                      Môi  anh hôn khắp  cơi bờ,

                            Làn da  xinh đẹp  đợi  chờ  hiến  dâng ….

                                      Hồn  em bay bổng lâng lâng,

                            Hồn anh không biết bâng khuâng  nỗi nào ???

                                      Rồi  như từ tận trời cao

                            T́nh yêu  thắm đậm nhập  vào thân em.

                                      Phút  đau kinh  động  em rên.

                             Anh gh́  em chặt  hôn lên môi hồng.

                                      Hứa  rằng  anh măi  là  chồng,

                            Yêu  em trọn  kiếp một  ḷng thuỷ  chung.

                                      Bên ngoài  trời biển  mênh mông,

                            Trong đâng hai đứa  bên  ḷng khắc  ghi..

                                       Cuộc  đời  em có c̣n chi.

                            Hiến dâng anh hết  chỉ  v́ yêu anh….

 

                                       Đêm nay gío mát trăng thanh,

                            Mệt nhoài buông thả an làng giấc  mơ.

                                       Mỗi đêm vào  lúc  mười  giờ,

                            Anh thường thức  giấc để  lo  việc làm.

                                       Trước  bàn vi tính đăm đăm,

                            Bàn tay thánh thoát  trên hàng chữ  in….

                                      Bỗng dưng  anh vội đứng lên.

                            Hai tay xiết  lại  như  phiền  năo  chi.

                                       Trong pḥng lại  lại đi  đi .

                            Đầu  anh như  thể gặp  ǵ  khó  khăn.

                                       Tới giường nâng nhẹ  tấm  chăn,

                            Tay  kia anh khẽ  thoa bàn  tay em.

                                        Miệng  anh không muốn thốt lên,

                           Những điều  phải đến,cơn phiền năo  đây.

                                       Lay dậy,anh cho em hay :

                           Ngày  mai  ta phải  về  ngay  Saigon.

                                       Kinh hoàng biết  nói ǵ hơn.

                           Anh vội  giải  thích,dẹp cơn lo buồn.

                                       Bây giờ  ta dậy  đi  luôn,

                           Về  ngay Hà nội để c̣n  kịp  bay.

                                       V́  mười   giờ  sáng  ngày mai,

                           Anh phải về  Mỹ  kịp  ngay chuyến tầu.

                                       Hăng anh gặp trở  ngại  đau.

                           Chỉ  ḿnh anh mới  đương  đầu nỗI  nguy.

                                       Trên xe đầu óc nghĩ suy.

                           Anh ôm em chặt như gh́  em vô.

                                       Trong ḷng em thật lắng lo,

                           Biết bao suy tính,bây giờ  sao đây  ????

 

                                       Bảy  giờ ta đáp chuyến bay,

                           Sai gon  trực  chỉ  gần hai giờ liền.

                                       Đây  là  chuyến bay đầu tiên.

                           Bên anh em tựa triền  miên nỗi sầu.

                                       Cuộc đời  em biết về  đâu.

                           Anh luôn an ủi : Thật  mau anh về …

                                       Gượng ḱm gịng lệ  tràn trề.

                            Bao nhieu sầu khổ,trăm bề anh mang.

                                       Trách sao con tạo phũ  phàng,

                           Để  em kinh động  bàng hoàng noi đây.

 

                                       Con tầu  vừa  dứt  chuyến bay,

                           Anh d́u  em bước  qua quầy  chéc  ao (check out)

                                       Một người  đứng vẫy tay chào,

                           Tay đem hành lư, tay  trao  giấy tờ…

                                       Hỏi rằng đây thật  hay mơ,

                           Đời  em chưa  có  bao giờ  đớn  đau !!!

                                       Lại   đây là  mối t́nh đầu .

                           Nào ai hiểu  được  cơn sầu  tái  tê.

 

                                        Anh kêu  người đó  gọi xe,

                           Tiễn em thơ thẩn  ra về  ḿnh em.

                                        Em như chết  lịm  trong tim,

                           Anh th́ vội  vă  chéc  in (check in) kịp giờ.

                                        Ôi bao nhiêu mộng với  mơ

                           Biến  tan theo gió,sương mờ phủ vây …..

                                         Không đợi  nh́n máy bay bay,

                           Cho xe lăn chạy về  ngay nhà  ḿnh.

                                         Mẹ chợt  trông  thấy  bóng h́nh

                           Xe em trờ tới, th́nh ĺnh  chạy ra.

                                         Nói  rằng  đừng đánh thức  cha,

                          Người  đang buồn bă  ốm ba ngày  rồi.

                                         Ḷng em rơ  thật  bồi  hồi  .

                          Phóng ḿnh em vội lên ngồi pḥng em.

                                         Mẹ  theo  gạn hỏi  êm  đềm.

                           Nh́n em mắt đỏ,mẹ liền  vấn  an ….

                                         Anh và  cô bạn  gái quen,

                           Sao không cùng với  bỏ  con một  ḿnh  ???

                                         Mẹ  muốn được  biết  t́nh h́nh …

                           Người  thật  lo lắng  trong t́nh  me con…

 

                                         Em không kể  hết  nguồn cơn,

                           Chỉ  rằng  anh  nhận được  phôn (phone) gọi về.

                                         Hăng anh thực  sự  lâm nguy,

                           Cần  anh có  mặt  dễ  bề  sở  xoay.

                                         Mẹ  hiền  cầm  lấy  bàn  tay,

                           An ủi   con mẹ   có  ngày  đoàn  viên.

                                         Bỗng dưng điện  thoại  reo lên.

                           Tới  Hồng kông đó,anh liền  gọi ngay.

                                         Báo  tin anh vừa  đế đây,

                           Trấn  an  anh hẹn  có  ngày  gặp  nhau.

                                         Anh c̣n muốn  nói vài câu,

                           Với cha,với mẹ,   u  sầu   biến  tan…

                                         Em cầu  anh được  b́nh  an,

                           Trên đường về  Mỹ  an toàn  em vui.

                                         Suốt đêm  em thật  ngủ  vùi.

                           Ôm bao nhiêu  mộng nửa  vời  cắt ngang…

                                         Em dậy  rửa  mặt  điểm trang,

                           Bỗng nghe điện thoại  vội  vàng nhấc lên.

                                          Em nghe giọng nói êm đềm

                           Của  anh đang gọi   từ  miền  Ca li.

                                         Những ǵ  anh gặp  chuyến đi

                           Anh đem kể  hết, em ghi làm  ḷng.

                                         Biết bao thương nhớ  hoài mong,

                           Biết bao sầu muộn tận  trong tâm  hồn.

                                         Anh khuên em phải luôn luôn

                            Giữ ǵn  sức khỏe  không  buồn  nữa  nhe.

                                         Việc  xong anh sẽ  trở  về,

                            Lo toan mọi  sự  dễ  bề   đón  em.

                                         Truyện dài  cứ  măi  luyên  thuyên,

                            Không ai muốn dứt,muốn liền cắt ngang…

                                         Nhưng như anh phải  vội  vàng,

                            Thẳng về  ngay sở  họ  đang đợi  chờ.

                                         Bỏ  em trong cơi  bơ vơ,

                            Bỏ  em trơ  đứng  thẩn  thờ  nhớ  anh …..

 

                                                            Thế  rồi  ngày  tháng chạy  quanh,

                         Ngày  ngày  em đứng trước  mành  ngóng thư.

                                     Mong ông phu  trạm  từng giờ.

                         Sát  gần bên cạnh  đợi  chờ  phôn reo…

                                     Mẹ  em rầu rĩ  mắng yêu :

                         Sao con quá  bận trăm điều  nhớ  thương…

                                     ThờI  gian sẽ  đến  trùng phùng,

                         Sầu lo  nghĩ  ngợi,nhớ  nhung  buồn  phiền

                                      Sẽ  làm đầu óc  con điên.

                         Tạm  quyên  thần diệu,thuốc tiên  cứu  người .

                                     Hăy nghe lờ  mẹ  con ơi :

                         Hăy ăn , hăy uống, vui chơi dỡn đùa

                                     Như hồi  con hăy c̣n thơ

                         Khiến cho cha  mẹ  cũng nhờ  vui lây….

 

                                      Nhưng rồi  ai đó  có  hay,

                         Sau hơn một  tháng anh bay về nhà.

                                      Biệt tin  cá  lặn  chim sa,

                         T́m anh sao thể  t́m  ra bây  giờ  ???

                                      Gọi phôn  sao cứ  tỉnh bơ,

                         Không ai chịu  nhắc  bao giờ  biết không  ?

                                      Nhưng mà em vẫn  hoài mong ,

                         Tiếp tục  gọi  nữa  đợi  trông điều ǵ  …

                                      Tổng đài   lên  tiếng báo ghi :

                         Đường  dây đă  cắt (disconnected) c̣n chi hỡi  trời.!!!

                                      Lúc này em lại rối bời,

                         Ăn  không ăn  được, ựa  hơi  ói  liền.

                                      Ngủ th́  chập  chờn liên  miên.

                         Đứng ngồi, đi  lại  không yên  chút nào

                                      Thế  này  là  nghĩa  làm sao,

                          Em buồn tự  hỏi , em gào từng  cơn …

                                      Cha em to tiếng giận  hờn :

                          Con hư tại mẹ  ,  liệu  hồn  cút đi.

                                      Nhà  ta không có  thứ ni,

                         Chửa  hoang như thế c̣n ǵ nữa đây ???

 

                                      Mẹ  quỳ  chắp lạy  hai tay,

                         Xin ba nguôi giận  truyện  này cho im.

                                      Mẹ  lo lắng cố  đi t́m

                         Một phương cách đẹp  cho êm  cửa  nhà .

                                      Bỗng dưng mẹ  đă  nghĩ  ra,

                         GửI  em lên tận   Biên ḥa  cho yên  .

                                      Ở  đây  có  một  người  quen

                         Họ  hàng bên ngoại  rất hiền  lành thay .

                                      Tạm yên em ở  lại đây.

                         Nhưng tâm em vẫn đêm  ngày  nhớ anh.

                                      Em tin anh không nỡ  đành,

                         Dứt ngay câu  truyện  tâm t́nh đôi ta.

                                      Em không đồng ư với cha :

                         Nỡ  tâm dứt  bỏ thịt da ruột  ḿnh …

                                      Em ôm  luôn  măi bóng h́nh,

                         Quyết  tâm bảo  vệ  truyện  t́nh riêng tư.

                                      Ngày ngày  em cố  thăm  ḍ,

                         Xem anh đang ở  nơi mô  xứ  người…

                                      Sao em ngu dại  quá trời,

                         Suốt  thời  quen biết  không lời  hỏi han

                                      Rằng sao công việc  anh làm ?

                         Rằng sao chỗ  ở , họ  hàng ra sao  ???

 

                                      Bỗng dưng  phu trạm gửi trao

                         Một  thùng đồ  lớn  đem vào  nơi  đây.

                                      Người  nhận chính chủ  nhà này,

                         Nhưng em cũng cảm  mừng lây với d́.

                                      Người  con d́ đă  ra đi ,

                         Mười hai năm trước  gửi  về  cho me.

                                      Phụ d́  em thích mân mê

                         Những hàng quư  giá khiến tê  tái ḷng …

                                       Rồi   em mở  bọc ra trông,

                         Bỗng h́nh anh hiện lên trong giấy này.

                                      Một  tờ  báo cũ  trong tay.

                         Đúng h́nh anh đó  không sai chút nào.

                                      Em như từ tận  trời cao

                         Rớt  vào  vực  thẳm  thâm sâu  ngút ngàn….

                                      B́nh tĩnh em đọ  từng hàng

                         Xe anh bị đụng  lan can cầu dài.

                                      Thế  rồi xe  vụt  như bay

                         Rớt vào thung lũng  x́nh lầy  nát tan ….

 

                                      Rồi  em bất tỉnh  mê  man,

                         Ba  ngày không uống,không ăn  chút nào.

                                      Nước biển  em được truyền vào ,

                         Nuôi  em cho sồng cùng bào  thai non.

                                      Tỉnh dậy   em nghe tiếng ồn,

                         Bao ngườI  thân thích bồn   chồn  quanh em.

                                       Mẹ em mừng rỡ  reo lên :

                         Con tôi  đă  tỉnh,  mẹ yên đôi phần .

                                       Bác sỹ  chăm  sóc ân  cần,

                         Giúp em khỏe  lại dần  dần  tuần  sau .

                                       Bây giờ  em phải  đương đầu,

                         Với  bao tư tưởng  ngược nhau luận  bàn …

                                       Người  th́ không muốn con hoang,

                         Người  th́ muốn giữ  an toàn  mẹ con                   

                                       Biết  bao suy nghĩ  dập dồn,

                         Khiền em xáo trộn tâm hồn riêng  em.

                                       Hướng hồn  về  đấng Bề trên,

                         Xin sao cho được tạm  yên mọi  bề  …

 

                                       Rồi  sau bao ngày nghĩ  suy,

                         Em đà  quyết  định giữ  gh́  bên em

                                       Bóng h́nh anh thật  êm  đềm,

                         Đă   cho  em sống thần tiên  nhất  thời.

                                       Yêu anh em chỉ  một thôi.

                         Em đà  quyết  định sẽ  nuôi  con ḿnh.

                                       Cuộc đời  em sẽ  lặng thinh,

                         Để  ôm ấp  măi  bóng h́nh của anh.

                                       Khấn xin cùng với  Trời  Xanh,

                        Mẹ  con sao được  an lành  sống êm.

                                       Em đă  quyết  định đặt  tên

                        Cho con ḿnh đó  không phiền  gái trai.

                                       Để  cho chúng măi  mang hoài,

                        Tên  MINH  TÂM  đó  đêm ngày  khắc ghi   ……

 

 

                                      Viết  xong vào ngày  HIỀN  MẪU  ( MOTRER’ DAY) 2003.

 

                                      Kính dâng hương hồn MẸ  đă  hy sinh cả cuộc đời  cho con.

                                      Yêu  tặng người VỢ,cũng là MẸ  từ  38 năm trường với bao hy           

                                      sinh khổ cực.

                                      Mến tặng các BÀ  MẸ  VIỆT NAM  đă cho cả cuộc đời  ḿnh

                                      v́ chồng,v́ con….

 

                                                                            LA  HUYỀN  LY.

                                                 (  c̣n tiếp …V́ ngồi  trước máy quá lâu )

                                                                             Xin thông cảm.Cám ơn. Lăo đầu bạc .