Site hosted by Angelfire.com: Build your free website today!

Buổi khoản đăi cha Đinh Ngọc Lễ

tại miền nam California.

 

Bùi Ngọc Thiệp tường thuật

 

 

Buổi chiều thứ bảy 19 tháng 7 năm 2003.

 

Anh Thành thông báo cho một số bạn bè tới tụ họp tại một nhà hàng vào lúc 6 giờ 45 chiều ngày nói trên. Thời tiết miền nam California lúc này thật oi bức và khó chịu. Tuy nhiên vào buổi chiều tối khí trời đă êm dịu. Dù vậy mọi người đi tới trong y phục đơn giản của mùa hè.

 

Chúng tôi họp mặt tại nhà hàng Mỹ Nguyên, một quán ăn thuần túy Việt Nam tọa lạc trên đường Brookhurst thuộc thành phố Garden Grove. Tuy không rộng lớn và sang trọng như một nhà hàng dành tổ chức tiệc cưới, nơi này nhỏ hẹp, thân thiện và ấm cúng rất thích hợp cho những buổi họp mặt và buổi tiệc ít người.

 

Tham dự buổi tiệc là cha Đinh Ngọc Lễ, vị khách, rồi tới anh Các, anh chị Khải, anh Hoan, anh Hùng, anh Thái, anh chị Thành và anh chị Thiệp. Vợ chồng tôi tới đúng giờ và được anh Thành giới thiệu với cha Lễ. Sau quá nhiều năm xa cách, tôi không thể nhận ra cha. C̣n cha, cha nh́n tôi và tỏ ra cố gắng nhận người quen. Cha gật gù cho rằng “phần nào nhớ được anh”, nhưng tôi nghĩ, cha nói cho tôi vui, v́ anh Thành xác nhận rằng không thể nhận ra tôi là người đă từng học cùng trường. Để đánh dấu buổi gặp lại, tôi đưa biếu cha mấy cuốn sách. Cầm cuốn đặc san Ninh Cơ năm 2002, cha tỏ ra vui lắm, v́ cha không ngờ cuốn đặc san của trường cũ “phong độ” ngoài ư nghĩ của cha. Tôi biếu thêm cho cha một tác phẩm mới xuất bản của tôi. Cha hứa cố gắng đưa cả hai cuốn sách trong tay về Việt Nam. Nhân đó tôi cũng nhắc thư của ban biên tập đă mời cha tham dự buổi ra mắt Ninh Cơ năm 2003. Tươi cười, cha xác nhận cha sẽ đến gặp mặt anh em quen biết ngày xưa.

 

Cha Lễ người tầm thước, đẫy đà, dáng người cởi mở và chân t́nh. Cha không mặc y phục một linh mục vào lúc này, cho nên mọi người khó nhận ra đó là một vị tu hành. Lối ăn mặc thường ngày của cha có lẽ cũng b́nh dị. Điều này rất phù hợp với phong cách đối xử thân mật của cha đối với anh em bạn. Cha nói rất nhiều và câu chuyện hấp dẫn khiến mọi người đều hướng về phía cha. Theo cha, công việc của cha hiện nay tại Việt Nam quá bận rộn. Một ḿnh cha trông coi ba xứ đạo và cha kiêm chức Cha Quản Hạt. Phụ lực với cha tại mỗi xứ đạo hầu hết là giáo dân t́nh nguyện. Ngoài ra cha c̣n phụ giúp việc giảng dạy cho một đại chủng viện “chui”. Cha Lễ đă từng là hiệu trưởng trường trung học Nguyễn Bá Ṭng Gia Định một thời gian trước ngày mất nước. Anh Khải cho tôi hay, đáng lẽ cha Lễ đă được tuyển chọn đi du học lấy cấp bằng tiến sĩ để về nước phụ trách việc giảng dậy ở đại chủng viện hay đại học Công giáo. Nhưng biến cố năm 1975 đă làm gián đoạn bước tiến của cha. Nghe câu chuyện này, mọi người thầm khen ngợi sự nỗ lực của giáo hội trong việc đào tạo những vị chăm sóc “vườn nho của Chúa” tại mỗi địa phương. Theo cha việc đào tại “lén lút” này thành công nhưng chậm chạp và số lượng ít ỏi. Mỗi người hỏi thăm cha một câu về t́nh h́nh tôn giáo tại quê nhà. Với gương mặt vui tươi và thanh thản, cha đáp lại một cách khôn khéo, dè dặt và rất chân thành trong tư cách một linh mục. Theo cha, “Chúa an bài mọi việc”.

Anh Thành cho hay cha Lễ đă tới thăm nước Mỹ lần này là lần thứ ba. Cho nên cha cũng thông thạo một số việc ở đây. Nói về việc xây cất nhà thờ, cha cho hay cha đă hoàn thành một thánh đường khá to lớn tại Việt Nam. Cha tự hào nói rằng không nhà thờ nào chung quanh chỗ chúng tôi ở mà so sánh kịp ngôi nhà thờ mà cha đă xây. Cha nói thêm, khi nào anh em trở về thăm quê hương nên ghé thăm cha và cha sẽ dành cho một chỗ ở ưu đăi. Tôi tin tưởng vào lời nói của cha v́ cha chân thành và rất cởi mở trong câu chuyện.

 

Sau khi rời khỏi nhà hàng, chúng tôi c̣n tụ họp dưới một gốc cây phía ngoài nhà hàng để nói tiếp một số chuyện với “vị khách quí”. Không khí buổi chiều tối mát mẻ khiến mọi người chưa muốn rời bước về nhà. Đàng khác câu chuyện với cha Lễ mỗi lúc thêm hào hứng. Quả thật cha đă khéo hướng dẫn câu chuyện chân t́nh giữa anh em bạn ngày xưa. Cha cho biết về việc ra đi vĩnh viễn của cha Hưng. Cha Hưng bị bệnh tiểu đường nặng. Dù vậy theo lời khuyên của bác sĩ, cha Hưng lên bàn mổ. Trước đó cha Hưng tham khảo ư kiến với cha Lễ. Trong lúc khó xử, cha Lễ chỉ nói rằng cha là một linh mục thôi, không phải là bác sĩ. Cho nên theo cha, cha Hưng nên theo lời nói của bác sĩ. Việc giải phẫu tốt đẹp. Tuy nhiên khi cắt “băng”, máu chảy không ngừng và không ai cầm máu được. Do đó cha Hưng đă qua đời.

 

Một số người nhắc tới đức cha Mai Thanh Lương, người học cùng trường với chúng tôi. Cha khen ngợi vị tân giám mục này và đề cao đức ông Đạo. Cha Lễ cho hay gần đây Giáo Hội Công Giáo Việt Nam mất đi quá nhiều giám mục v́ đă quá già nua hay bệnh tật mà qua đời. Vui câu chuyện, mọi người nói hy vọng cha Lễ sẽ được tuyển chọn làm giám mục tại Việt Nam. Cha cười và đáp rằng chức vụ ấy nặng nề và chông gai lắm. Nếu quả lời cầu mong trên thành sự thật, đó là một niềm hănh diện lớn lao cho lớp Thánh Gia.

 

Câu chuyện chấm dứt và chúng tôi từ biệt cha Lễ bằng những bắt tay xiết chặt cùng với lời hứa sẽ gặp lại cha trong buổi ra mắt Đặc San Ninh Cơ 2003 vào cuối tháng 8 này tại nhà hàng King Harbor. Cha sẽ trở về Việt Nam vào đầu tháng 9.

Mọi người ra về c̣n tỏ ra quyến luyến sự thân thiện và vui tươi của vị linh mục một thời cùng học dưới một mái trường.

 

Bùi Ngọc Thiệp