Site hosted by Angelfire.com: Build your free website today!






Đây là một bài báo viết về "Những trang đời nghệ sĩ" được trích trong Báo TP HCM, VN.

Trong các Nghệ Sĩ Cải Lương nổi danh có rất nhiều NS xuất thân từ những cảnh đời nghèo khổ, vất vả. Cái nghèo chưa hẳn là nghịch cảnh nghiệt ngă nếu như ta luôn tranh đấu để vươn lên. cuộc đời NSƯT Vũ Linh là một ví dụ. Từ một cậu bé nghèo sống trong xóm nhỏ tồi tàn bên hông Chợ Lớn ngày nào bây giờ đă trở thành một "Ngôi Sao" được đông đảo khán giả hâm mộ. Mời bạn đọc theo dơi những trang đời thơ ấu của cậu bé nghèo có cái tên rất đỗi b́nh dân Vơ Văn Ngoan.


CÁI VẪY TAY CHÀO ĐỜI

Má tôi quê ở miệt thứ mười một tỉnh Kiên Giang, thời con gái bị một chứng bệnh nan y phải lên Sài G̣n chữa bệnh trong bệnh viện suốt sáu năm trời từ năm má tôi mới mười chín tuổi. Cha tôi là công nhân trong bệnh viện thấy má tôi hiền lành chịu thương chịu khó, hay giúp đỡ người, ông đă thương và ngỏ lời cưới má tôi. Rời bệnh viện má tôi về sống với cha tôi trong một căn nhà tồi tàn bên hông...Chợ Lớn. Nói là nhà thực ra là mấy tấm ván ép cũ che nắng che mưa tạm bợ. Bốn anh em tôi đă sinh ra trong ngôi nhà nhỏ xíu ấy chưa đầy tám thước vuông. Mùa nắng th́ c̣n đỡ, mùa mưa cả xóm ngập nước, cái mùi x́nh thum thủm bốc lên váng cả óc. Cán nhà ba má tôi nhỏ xíu cứ chao nghiêng trong làn nước đen ng̣m ấy. Người chị Hai và anh Ba tôi đă mất ngay khi vừa mới chào đời, đến khi má tôi sanh anh Tư, da trắng như bông bưởi, ba má tôi mừng lắm, đặt tên là Tây. Ba năm sau tôi cất tiếng khóc chào đời. Mỗi khi nhớ tới cái ngày "vượt cạn" sinh tôi, má hay cốc lên đầu tôi nói như rủa mà mắt th́ lấp lánh niềm vui:

-Cái thằng trời đánh đẻ nó "trần ai khoai củ". Người ta đẻ xuôi ra cái đầu trước, cùng lắm th́ đẻ ngược ra cái chân, c̣n thằng này th́ đẻ ngang, ra cái "tay" chào đời trước, làm má sợ muốn đứng tim.

Không biết có phải cái "vẫy tay" chào đời...định mệnh đó không mà sao này tôi đă theo nghề hát? Dĩ nhiên tôi chỉ nói đùa cho vui thôi thực ra trong suốt những năm thơ ấu, tôi chưa từng mơ ước ḿnh sẽ trở thành nghệ sĩ cải lương. Ngay cả mẹ tôi, người hết mực yêu thương tôi cũng không hề có ư định hướng tôi theo nghề hát.

TỨ KHOÁI CỦA CẬU BÉ NHƯ

Tên cúng cơm ba má đặt cho tôi là Vơ Văn Ngoan nhưng ở nhà gọi tôi là Như. Khi má tôi sanh Tiểu Linh th́ gia đ́nh tôi lúc ấy đỡ khó khăn hơn. Tiểu Linh hồi c̣n bé xíu bị ban khỉ gầy ốm trơ xương. Có lần nó chỉ nằm thở thoi thóp nấc cụt, ba má tôi tưởng nó không qua được đă gở tấm ván của trường sửa soạn đóng ḥm. Không ngờ gặp thầy gặp thuốc nó đă qua được và bụ bẫm hơn những đứa trẻ khác.

Nhà không có chị gái, má tôi lại bận buôn bán ngoài chợ, Hồng Nhung th́ c̣n nhỏ quá nên tôi và anh Tây phải đảm đương công chuyện nhà nào là nấu cơm, giặt đồ rồi quét nhà...Anh Tây có số sướng hơn tôi nên công chuyện nhà cứ đẩy hết cho tôi. Nghĩ lại tôi không ngờ hồi nhỏ tôi cũng giỏi giang ra tṛ. Tôi quét nhà gọn ơ, nấu cơm ngon hết biết. Mà có cần tái "chế biến" ǵ đâu, quanh năm suốt tháng nhà tôi chỉ ăn có mấy món rau luộc chấm chao hoặc là nước mắm kho quẹt. Bữa nào buôn bán đắt hàng má tôi mua thịt cá tươi đến bữa ăn nh́n mâm cơm thịnh soạn, chúng tôi đứa nào cũng như đèn xe hơi. Tuổi ăn, tuổi lớn như tằm ăn rỗi, loáng chút mâm cơm đă sạch nhẵn, tôi mới để ư má tôi nào có ăn ǵ, miếng ǵ ngon bà luôn nhường cho các con.

Trang chinh       Xem tiếp trang 2